đào nương
ĐÀO NƯƠNG
Rảnh rang bày cuộc la cà
Nghe thêm mùa nữa bước qua lối cười
Mượn em mấy hột mưa rời
Chưng cay men rượu rót mời càn khôn
Mượn làn son phấn hoàng hôn
Mượn môi say ướt nỗi buồn đã quên
Mượn vai cho đỡ chông chênh
Mượn hơi thở muộn mọc trên tóc mình
Mượn con mắt bén đa tình
Cắt dây cơm áo đinh ninh kiếp đời
Mượn câu ‘người ở người ơi ..’
Nướng làm món nhắm nhậu khơi hết chiều.
ĐCĐ