ký ức viết từ đáy mộ sâu
Tháng năm mồ lạnh huyệt sâu
Nằm nghe giun dế hát cầu nguyện ai
Không nhang không khói đêm dài
Không ai viếng mộ đoái hoài thở than
Không ai nhỏ lệ hai hàng
Nhìn lên đá mộ bàng hoàng tên ta
Mây như bông trắng mặt hoa
Trong ta trăn trở xót xa hận người
Tưởng như còn sống trên đời
Oán ân nhân nghĩa người cười được sao?
Xác ta giờ đã hư hao
Mà sao chưa dứt niềm đau thế phù
Đau niềm đau nát thiên thu
Nằm nghe ta chết vết thù trên lưng.
Thái Thụy Vy