người xưa
11-1997
Người xưa thắt đáy lưng ong
Nón ba tầm áo tứ thân đi hội
Người xưa
Chít khăn mỏ quạ lễ chùa
Chiều nghiêng nghiêng bến bãi
Mờ mờ sương trắng đồng xa.
Người xưa
Yêu nhau là cha mẹ gả
Tình trao nhau
Chẳng dám qua cầu.
Người xưa
Về đâu?
Sông Cầu ai nhớ
Vó ngựa chàng vượt mấy mấy núi non.
Người xưa
Mắt dao cau
Bao chàng thư sinh nghiêng ngả
Giọng hát chuông ngân
Cho đàn cò bay lả.
Răng hạt na
Lỡ mấy con đò?
Người xưa
Phấn son vào đình chẳng dám.
Theo chồng theo con đánh giặc
Yêu trọn đời
Nâng túi áo chàng thi.
Người xưa
Đâu biết kinh kỳ
Kinh kỳ của chàng mấy nẻo.
Em theo về
Xin khéo mẹ cha.
Người xưa
Chẳng xa
Hun hút chiều đông.
Thấm vào ta hồn đất nước.
Day dứt ngàn năm
Hóa đất nước bây giờ.