thức
6-1999
Trắng đêm
Im lặng nghe bước chân hồn của Nguyễn
Tiếng lá rì rào
Xa biệt
Không ánh trăng theo
Đằng sau khoảng lặng yên
Vô tận...
Đi nhè nhẹ trở về rón rén
Gương mặt ai
Ai đó gương mặt ai ?
Đôi mắt ai
Ai đó ?
Đôi mắt ai
Dồn dập
Những cảm linh bất tận
Dồn dập
Những ảo hình
Chập chờn hư thực
ở đâu rồi
Tiếng hát trong sương
Núi non xa
Kinh thành nhoè trong mắt
ảo hình
Thiếu nữ
Mờ mờ gương mặt
Ngàn âm hồn
Theo khúc đàn xa
Thức
Nghe tiếng lá rơi bên cửa sổ
Đêm chậm hơn
Vó ngựa dội đâu về
Thức
Ta nghe hết
Những tận cùng trời đất
Rón rén ai ?
Ai đó
Cưỡi mây về...
Đêm 29-6-1999
Gấp Đôi
Gấp đôi mùa trăng
Cũng chỉ một phần nhớ.
Gấp đôi thành phố
Cũng chỉ bằng góc nhớ của em.
Gấp đôi dòng sông
Không đổi được anh cả đời ngơ ngác,
Ngơ ngác chiều mưa thành phố
Ngơ ngác lá rơi tiếng chim vọng đâu đâu.
Gấp đôi tháng sáu riêng mùa hạ
Không bằng mùa trăng cứ đợi và chờ.
Gấp đôi đại dương sóng xô
Chưa bằng ánh mắt nhìn thuở ấy
Em đi
Chiều mưa run rẩy
Em chờ như chẳng biết chờ ai?
Em về
Như gió thoảng bờ sông rộng
Mùa này sân nhà lác đác lá cườm non
Cây cơm nguội có đàn chim làm tổ
Gấp đôi nỗi nhớ
Cứ nhân lên như thế suốt cả đời
Mong ai về bầy chim không lẻ đôi