Poem logo
Poem logo

tương tư

Tác giả: Lương Ý Nương
Hoa hoa diệp diệp lạc phân phân
Chung nhật tư quân bất kiến quân
Trường dục đoạn hề trường dục đoạn
Lệ châu ngân thượng cánh thiêm ngân

Ngã hữu nhất thốn tâm
Vô nhân cộng ngã thuyết
Nguyện phong xuy tán vân
Tố dữ thiên biên nguyệt

Huề cầm thượng cao lâu
Lâu cao nguyệt hoa mãn
Tương tư đàn vị chung
Lệ trích cầm huyền đoạn

Nhân đạo Tương giang thâm
Vị đề tương tư bạn
Giang thâm chung hữu đề
Tương tư vô biên ngạn

Quân tại Tương giang đầu
Thiềp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương giang thủy

Mộng hồn phi bất đáo
Sở khiếm duy nhất tử
Nhập ngã tương tư môn
Tri ngã tương tư khổ

Trường tương tư hề, trường tương tư
Trương tương tư hề, vô tận cực
Tảo tri như thử quải nhân tâm
Hồi bất đương sơ mạc tương thức

Bản dịch của Nguyễn Đôn
Hoa hoa lá lá rụng tơi bời
Không thấy chàng ngày nhớ chẳng nguôi
Gan ruột xót xa chừng muối xát
Lệ rưng chưa đọng đã tuôn rơi

Mình ta một tấc lòng
Không cùng ai để ngỏ
Gió cuốn mấy tầng không
Với trăng ta bày tỏ

Ôm đàn lên lầu cao
lầu cao tràn ánh nguỵêt
Chưa dứt khúc tương tư
Lệ nhỏ đàn dây đứt

Người ta bảo Tương sâu
Chưa bằng tương tư đâu
Sông sâu còn có đáy
Tương tư lại không bờ

Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau mà không thấy
Cùng uống nước sông tương

Mộng buồn bay chẳng đến
Chỉ chết mới gặp nhau
Tương tư ta đau khổ
Có tương tư mới biết.

Tương tư ,tương tư ,ôi tương tư!
Tương tư dằng dặc ôi vô tận!
Sớm biết yêu nhau lòng mang hận
Thà buổi ban sơ cứ hững hờ

Bản dịch của Vũ Thị Thiên Thư
Lá hoa rơi rụng tơi bời
nhớ người chẳng thấy dáng người đâu đâu
lòng đau đoài đoạn lòng đau
lệ rơi lã chã dạt dào lệ rơi

Biết tìm ai hỏi đôi lời
tấm lòng riêng chỉ một đời ta thôi
đuổi mây nhờ gió chuyển vời
cùng trăng bày tỏ đầy vơi chút tình

Lầu cao trăng sáng lung linh
ôm đàn lên gởi âm thinh ngút ngàn
tương tư một khúc chưa tàn
lệ rơi xuống đứt dây đàn nửa cung

Lời người: Thăm thẳm sông Tương
tương tư nổi ấy khó lường nông sâu
lòng sông còn biết nơi đâu
tương tư nào biết bao lâu bến bờ

Đầu sông chàng ở đợi chờ
cuối sông thiếp ở bơ phờ lòng đau
nhớ nhau chẳng thấy mặt nhau
nước sông cùng uống dạ sầu cùng chung

Mộng lòng bay cõi mông lung
tơ vương đến chết vẫn cùng vương tơ
ai vào trong ngõ tương tư
mới hay bể khổ không từ một ai

Tương tư mãi tương tư dài
tương tư khôn xiết vẫn hoài tương tư
biết rằng dạ khổ ngẩn ngơ
khi xưa ta chớ dại khờ gặp nhau

Bản dịch của Hoàng Khắc Chính:

Bời bời lá rụng hoa rơi
Suốt ngày mong đợi bạn đời thấy đâu
Tơ vương ruột đứt lòng đau
Chứa chan ngấn lệ, giọt châu ngắn dài

Tấc lòng này ngỏ cùng ai
Mây tan gió cuốn, gửi tai chị Hằng

Ôm đàn lầu thượng, hoa trăng
Tương tư giữa khúc, lệ chùng phím loan.

Sầu sâu gấp mấy Tương giang
Sông sâu có đáy, sầu lan không bờ

Đầu sông chàng đợi mong chờ
Cuối sông em những thẫn thờ nhớ trông
Nhớ nhau chẳng thấy nhau cùng
Nước sông ta uống nỗi lòng của nhau.

Mộng hồn bay tới nơi đâu
Họa chăng thác xuống gặp nhau chăng là
Tương tư cầu có ai qua
Mới hay gian khổ lòng ta não lòng

Tương tư dài đến vô cùng
Nhớ mong vô hạn, não nùng vô biên.
Lòng người sớm hiểu tất riêng
Thà rằng chẳng biết, chẳng quen từ đầu.
Bản dịch Khuyết danh
Hoa hoa lá lá rụng tơi bời
Lòng nhớ người sao chẳng thấy người
Ruột muốn đứt thêm,thêm đứt ruột
Châu rơi thành ngấn lại châu rơi

Ta có một tấc lòng
Không có ai mà hỏi
Muốn nhờ gió đuổi mây
Để được cùng trăng nói

Ôm đàn lên lầu cao
Lầu cao trăng giãi khắp
Tương tư khúc chẳng thành
Lệ nhỏ dây đàn đứt

Người bảo sông Tương sâu
Tương tư sâu gấp bội
Sông sâu đáy vẫn tới
Tương tư chẳng thấy bờ

Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau không gặp mặt
Cùng uống nước sông Tương

Hồn mộng bay không đến
Còn một chết thôi mà
Ai vào cửa tương tư
Mới biết tương tư khổ

Tương tư hoài...dài tương tư
Tương tư dài,dài khôn xiết
Sớm biết nỗi lòng đau
Xin đừng cùng quen biết

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm