không
"Trời là không đất cũng là không"
Nên hồn như lạc giữa mênh mông
Bao la trời đất thênh thang lối
Như biển tạo từ trăm nhánh sông
Từ lúc tình ta chỉ là không
Từ lúc em đây tắt lửa lòng
Từ lúc anh về vui duyên mới
Em hiểu cuộc đời một chữ không
Vui là không buồn cũng là không
Đắng cay đau khổ chỉ là không
Thế gian tục lụy đều hư ảo
Lưu luyến làm gì một chữ không.
Đông Tảo