huyền thoại mẹ
      
      
      
      
        Xin kính cẩn nghiêng mình trước anh linh Trịnh nhạc sĩ tài hoa, xin mượn ngôn từ HUYỀN THOẠI MẸ của cố nhạc sĩ để làm đề tựa cho bài viết này. 
********* 
CỘI PHÚC 
Đời có đạo vàng ta có mẹ 
Người có tình yêu ta có em 
Mây hỡi về đâu buồn nhân thế 
Bể trầm luân đâu chỉ phận tài hèn..! 
MẸ TÔI 
Mẹ tôi tóc đã bạc rồi 
đôi tay tần tảo một đời nắng mưa 
đêm nằm nhớ lại chuyện xưa 
bỗng dưng thèm được sớm trưa bên người... 
Con đi cuối đất cùng trời 
những mong mẹ được yên vui tuổi già 
đường đời con lắm xót xa 
liêu xiêu dáng mẹ quê nhà đợi mong... 
Mưa chiều nước lũ xuôi dòng 
đêm nghe trời trở gió đông lạnh lùng 
biết rằng áo mẹ ấm không 
có ai đâu để gánh gồng sớm mai ? 
Bốn mùa trĩu nặng hai vai 
sương trên cành lão khóc hoài lá non 
lao xao chớp bể mưa nguồn 
chạnh nghe thương nhớ - về, miền xa xưa 
đỡ đần nắng sớm mưa khuya