huyền thoại kỳ nữ
Anh nghĩ anh say rồi đó em
Nhìn em mà nửa lạ nửa quen
Tuy say nhưng vẫn còn lý trí
Nữ sắc giờ đây anh chả thèm
Quyến rũ thì em đây có thừa
Ba vòng nóng bỏng ngồi đong đưa
Bờ môi đỏ mọng, đen màu mắt
Tóc thoảng hương thơm, mũi dọc dừa
Chắc hẳn là em rất nhiệt tình
Dịu dàng, duyên dáng lẫn đẹp xinh
Biết bao nhiêu kẻ nguyện xin chết
Để khắc trong tim một chữ tình
Nói thật là anh cũng quý em
Nhưng mà khổ nổi đời chênh vênh
Tiền tài, địa vị đều chưa có
Vẫn kiếp sinh viên nghiệp sách đèn
Em nói em chờ...chờ bao lâu?
Tuổi xuân dần lướt vội qua mau
Dung nhan mĩ miều em nào thiếu
Thì cớ làm sao tự chuốc sầu
Anh chỉ hai bàn tay trắng tay
Miệng mồm không khéo lời không hay
Không sang, không chảnh, không quyền quý
Không xứng để trao tình cảm này
Anh hỏi vài câu có được không?
"ĐỜI thì có thứ gì cho không?
NGƯỜI thì mấy ai mà yên ấm?
NHƯ thế chắc em hiểu phải không?
MỘT phút lụy tình sẽ tới đâu?
CÁNH hoa khoe sắc được bao lâu?
HOA tàn lá rụng nào ai giữ?
RƠI lệ làm chi cho mắt sầu?".
Bài này đã được xem 1257 lần
|
Người đăng:
|
Phạm La
|
|
|