lại một thu qua
Thu bước qua thềm, gợi nỗi đau
Ngẩn ngơ hồn mãi gửi về đâu
Mắt ngây thơ thẩn nhìn theo lá
Mỗi lá thu rơi, một nỗi sầu
Mượn bút nghiên dòng họa mấy câu
Thương nhau chi lắm đậm tim sâu
Để sầu vạn kiếp rồi muôn kiếp
Ép kín trong tim ngàn nỗi đau
Đêm nhớ thương, vương sầu mắt ngọc
Mộng tan rồi thức trắng đêm thâu
Mưa rơi từng hạt bên thềm vắng
Mờ mịt khung trời, anh ở đâu?
Thấp thoáng thời gian đã cuối thu
Canh khuya hiu hắt giọt sương mù
Lặng yên nghe rợn làn da mỏng
Người đã xa rồi, gót lãng du !