khung trời tím
Con đường Monge phải chi dài vô tận
Và đêm nay chỉ có một mình em
Với anh
Ta dìu nhau dạo gót khắp kinh thành
Trong giá lạnh của Paris ánh sáng
Em nguyện cầu bình minh đừng ló dạng
Đêm thật dài cho hạnh phúc ra khơi
Anh khẽ ru bằng giọng hát xa xôi
Đưa em đến nơi chân trời mầu tím
Anh biết không
Sacré-Coeur vẫn mù sương vây kín
Cầu Galliéni vàng úa ánh đèn khuya
Bờ sông Seine chờ đón bước người đưa
Champs de Mars đợi anh bên tháp vắng
Contrescarpe đượm mùi cà phê đắng
Phố Pigalle nghe rộn rả gọi mời
Ta bắt đầu như từ độ đôi mươi
Cuộc tình ấy vút cao xa trần thế
Còn gì hơn thiên đường yêu diễm lệ
Em có anh
Muôn thuở quyện bên nhau
Trang thư hồng
Từ đây
Thôi dệt khúc thương đau
Mây đan gió
Tình không xa diệu viễn