em ơi ðừng sợ
Anh gom hết lá vàng Thu
Làm chăn ,đệm ấm…tiếng ru vào đời…
Ðừng buồn hạt nắng quên rơi
Ðừng than đừng khóc chuyện đời bất nhân
Ðể hồn mãi mãi trắng ngần
Thơ ngây mắt ngọc mùa Xuân thủa nào
Ðêm buồn có những vì sao
Tâm đầu ý hợp bay vào hoang sơ
Hãy cầm bút tiếp vần thơ
Cho đời cao đẹp… mộng mơ thêm dòng
Cho hoa tươi nụ chờ mong
Cho người nhân thế ấm lòng vì nhau
Mùa Thu thay sắc đổi màu
Tình Thơ mãi mãi có nhau trong đời
Bao nhiêu sóng gió xa khơi
Em ơi…Ðừng sợ giữa trời cô đơn.
Vũ Kim Thanh