gửi nàng thơ
Dường như thuở tạo sinh duyên đã định
Chốn nhân gian leo núi vượt đèo tìm
Đời thiếu nàng nghe hoang vắng trong tim
Bao câu chuyện biết cùng ai bày tỏ
Lòng mừng vui duyên ba sinh gặp gỡ
Trao nàng thơ lời hẹn biển thề non
Nhân thế tử sinh, đời sống mất còn
Một giấc chiêm bao, tóc xanh thành bạc
Thân viễn xứ như con thuyền đi lạc
Kiếp ly hương tìm chẳng thấy cội nguồn
Cùng nàng thơ chia những giọt sầu tuôn
Cho quê hương qua bao mùa mưa nắng
Dừa trổ bông vàng, hoa cau bông trắng
Dây trầu xanh quấn quít gốc cau già
Chín dòng sông chuyên chở đất phù sa
Nơi quê mẹ đậm đà tình sông nước
Ngày qua ngày, âm thầm chân đếm bước
Đi về đâu, xứ lạ, kiếp lạc loài
Chiếc thuyền nan lạc giữa bể trần ai
Tìm dư ảnh của một thời đã mất
Nhớ núi sông đau lòng người vong quốc
Thương quê nhà xót dạ khách đường xa
Vòng tay ôm không trọn mộng sơn hà
Quê hương chợt xa ngoài tầm tay vói
Chút khói hương đưa tình về sông núi
Cùng nàng thơ mơ đất nước yên bình
Và ngày mai sẽ có ánh bình minh
Con thuyền nhỏ xuôi dòng về bến cũ.
TTL