tình trong lưu lạc
Hãy xiết chặt đôi tay
Trên con đường lưu lạc
Vượt chông gai quái ác
Xuyên đêm tối buông màn
Hãy ôm chặt vòng tay
Trong nhịp cầu thương cảm
Cho trọn đời phiêu lãng
Qua dông bão hoang đàng
Người ơi…Ðời đen bạc
Phũ phàng trong nhân gian
Cơn sóng buồn trôi dạt
Ðừng để duyên lỡ làng
Ta cần vòng tay ấm
Ân tình từ lầm than
Thái bình dương cuộn sóng
Nhắc nhở bao gian nan
Con thuyền buồn xơ xác
Vùi dập trong kinh hoàng
Thuyền nhân sầu muôn kiếp
Lệ đóng đá chưa tan
Hàng ngàn người tù tội
Trong trại cấm biệt giam
Hàng vạn hồn rờ rật
Tức tưởi trong hờn oan
Ta đừng quên quá khứ
Ðã tan hoang điêu tàn
Xây căn nhà viễn xứ
Mộc mạc nhưng bình an
Ôm chặt vòng tay ấy
Gầy guộc xương khổ đau
Nâng niu tình sâu nặng
Suốt cuộc đời bên nhau.
Vũ Kim Thanh