có khi nào em nhớ
Có khi nào em nhớ
Căn nhà lá đơn sơ
Bên hồ xanh óng ánh
Trăng về dệt mộng mơ
Có khi nào em nhớ
Bên dòng suối nên thơ
Rì rào tung bọt trắng
Anh bế em sang bờ
Như đoá hoa thầm kín
E ấp chuyện vào đời
Môi em bừng nắng hạ
Tóc huyền xõa buông lơi
Có khi nào em nhớ
Giận dỗi chuyện vu vơ
Vài ngày không gặp gỡ
Nhớ nhau buồn ngẩn ngơ
Có khi nào em nhớ
Chuyện vượt biển du cư
Mắt quầng thâm đẫm lệ
Nghẹn câu nói giã từ
Tả tơi trời mưa bão
Cuồng phong sóng lắc lư
Con thuyền buồn viễn xứ
Lênh đênh trong đêm thu
Rồi tới miền đất lạ
Sương tuyết cuốn mịt mù
Trái tim sầu băng giá
Mình như hai người tù
Cùng thả hồn lặng lẽ
Vào thế giới mộng du
Tìm kiếm từng đốm lửa
Hong ngày tháng âm u
Xứ người trăng mùa thu
Chìm đắm giữa sương mù
Chỉ tay anh buồn nói :
Như mình trăng du cư
Có khi nào em nhớ
Tình mình trong suy tư
Có khi nào em nhớ
Nỗi buồn trăng du cư
Vũ Kim Thanh