cô gái trong thơ
      
      
      
      
        Người con gái trong thơ anh 
Như giấc mơ ẩn hiện 
Thoáng về qua 
Rồi vụt biến qua nhanh 
Ca véo von 
Như chim hót đầu cành 
Lúc hậm hự 
Gầm gừ nghe dữ lắm 
Nhưng anh biết 
Tình nàng thơ mãi thắm 
Vì nàng yêu 
Nên mới giận buồn ghen 
Nếu dửng dưng 
Thì chỉ độ người quen 
Nên hờn giận 
Là thước tình yêu đấy 
Có nhiều khi 
Nàng thường hay nói lẫy 
Rồi lặng yên 
Ngoe ngoảy bỏ đi ngay 
Anh tìm nàng 
Mỏi mắt bấy nhiêu ngày 
Nàng lại đến 
Một vài dòng tâm sự 
Khổ thế đó 
Nhưng rất là tình tứ 
Yêu Nàng Thơ 
Như thời tiết nắng mưa 
Nhưng tình yêu 
Thay đổi chẳng theo mùa 
Hờn lẫy giận yêu 
Khó mà ai đoán trước 
Nguyên Đỗ