em nghe không tiếng khóc một dòng sông
Như một tên hề giễu dở
quậy phá lung tung trên sân khấu cuộc đời
phấn son trên mặt
tôi dấu nỗi buồn ở đó
miệng nói tưoi cười
tôi dấu giọt lệ đang rơi
tình yêu là biển lớn
tôi thu mình trong vỏ ốc cô đơn
dấu chân em,
một lần đi qua đó
để lại trong tôi tiếc nhớ một đời
hạnh phúc như một chiếc bánh vẽ
tôi chia năm xẻ bảy trao tặng người
cuối cuộc tình,
tôi đi về lặng lẽ
em nghe không tiếng khóc một dòng sông
chim uyên ương bay đi
bằng đôi cánh gảy
đường chim bay ở phía cuối chân trời
hạt mưa rơi trên cuộc tình đổ vỡ
có khi nào em chợt nhớ về tôi
hồn tội lỗi
chất đầy trong trí nhớ
giữa giáo đường tôi bật khóc như trẻ thơ
tim sám hối
cầu ơn trên cứu rỗi
cho một người đang sống ở trong mơ