khung trời mộng mơ
Có một mảnh trời dành tặng cho ai
Gió bay nhẹ, nghe hoài rơi tiếng lá
Tôi đã đi qua bao nhiêu mùa Hạ
Tự khám phá mình đâu phải lẽ tất nhiên...
Mây Hạ ngu ngơ, mây Hạ rất hiền
Nên lắng đọng sự triền miên ngàn vật
Em đã qua đây bao chiều Chủ nhật
Vô tình em nhận được nét riêng tôi
Vô tình thôi nghe chát mặn đầu môi
Bởi không biết ngày mai rồi...sao nữa...
Em có qua đây...dù chỉ là một nửa...
Để cho tôi được sống giữa đợi chờ...
Có một mảnh trời huyền thoại đến nên thơ
Con phố nhỏ giờ vẫn nghe tiếng lá
Tí tách rơi, nhưng có điều rất lạ
Khi mình tôi nghe nhịp trái tim mình...
Mùa hè 19...
HoaTiNa