trái tím
Chốn củ lâu rồi không ghé thăm
Vườn hoa héo úa ngóng xa xăm
Câu thơ lặng tiếng hồn đau xót
Thương bóng cây già mãi trầm ngâm
Ơi bóng Người xưa đang chốn đâu?
Cành dâu đương thắm vội tàn mau
Nở vội vài hoa rồi lịm tắt
Tiếc trái không đơm tim mãi sầu
Khánh Quỳnh