lại một ngày
Lại một ngày tôi trở lại đây Không còn khóc như ngày thơ bé Những trái chín không thơm mùi mận chẻ Hai bàn tay không còn nắm xôn xao Lại một ngày tôi bỗng thấy nao nao Mười bốn năm chợt thấy mình qúa lớn Như mặt sông sóng nửa chiều gờn gợn Cõi lòng đi, rồi cõi lòng sầu Lại một ngày tôi chẳng biết đi đâu Loanh quanh mãi cũng là nơi góc phố Căn nhà ấy và tôi hội ngộ Mái tóc thề xưa không còn biết trải dài Lại một ngày tôi đến đây chờ ai ? Mười bốn năm có phải là thế kỉ Mà những yêu thương giờ trở nên ấu trĩ Lạc lõng một mình tôi với cơn gió lạc đường Lại một ngày tôi lòng nhớ, lòng vương ....!