thơ - sự sống
Ta dắt tay nhau Qua đường Em là bóng Tôi hư-không Tình yêu và sự sống Giữa Đất-Trời lồng lộng Gió trắng Mây xanh Lời mong manh Cho lòng tôi dậy sóng Chiều bỗng rộng Người bỗng thương Hồn thoáng vấn vương Khi quay về ngã vắng Em dẫu có ra đi Nơi đây còn in đậm Môi mắt đẫm ân tình Hình bóng ngại đường xa Tôi vẫn còn một nửa Cuộc tình không hư hao * * * * * Một mai ... sớm mai nào Khi Tình Yêu trở lại Đời- tên Em nốt nhạc Mà tôi là vần thơ Ta lại như mơ Dắt tay nhau Qua con đường xưa cũ Nghe cuộc đời như lũ Ngập tâm hồn mênh mang Dòng nhạc bỗng ngân vang Vườn địa-đàng mở lối Thêm một lần tái tạo Làm con người trần-gian Và thế đó miên man Tình làm nên sự sống Có nàng-thơ đỡ mộng Tím hết chiều lênh đênh.... 13h17 -08/06/06