thắp lên ngọn lửa
( thương về miền Trung bão lũ )
Hạt gạo chia năm xẻ bảy vẫn tròn quỹ đạo chết lại ưa về chốn cũ miền Trung ơi...nắng mưa bão kũ bát cơm chưa đầy đã bứt đứt tâm can Biển vẫn yêu thương biển vẫn bạc vàng cho thì ít lại hốt đi cùng kiệt con trăng khóc người con trăng khuyết người khóc người biển có tiếc mặn hơn..! Trả lãi mồ hôi bằng giá áo túi cơm chỉ biển biết có bạn nghèo chung thủy túp lá cheo veo đàn con tiều tụy vợ làng chài nước mắt đẫm hơn vui Ôi những mạn thuyền vật vã bão khơi lênh đênh ván dập duyềnh thây thoái rũ người đi áo rách vai sờn cũ kẻ ở vành tang khóc lụa là Khói nhang trầm vẫn tức tưởi hồn hoa chưa kịp buộc khăn thờ đôi phụ mẫu chưa cạn hết lời tình đỗ đậu cát bụi dần xay biền biệt quan hà Mưa gió trùng trùng vẫn thắp nến gần xa nến của người đang sống nến của đau thương nến thành hành động sáng lên đi...nến của muôn lòng !