thắp lên nghìn ngọn nến
THẮP LÊN NGHÌN NGỌN NẾN
đêm ngồi trên đồi cao
tay che gió anh thắp nghìn ánh nến
mỗi đốm sáng một yêu thương, hờn giận
mỗi ngọn lung linh bằng nỗi buồn riêng của mình
cháy bừng này thấu thị những bình minh
ngọn leo lét đời thấp hèn nghèo đói
thêm ngọn nữa rõ lọc lừa gian dối
đóm tàn lập lờ chỉ đồng lõa với lòng tham
anh bồi hồi châm ngọn nến vô danh
sưởi những nấm mồ còn bơ vơ rừng núi
nến nhập nhoạng dõi bước người lầm lủi
cơm áo đếm ngày phố thị bất an
ngọn nến ma thắp giữa cánh đồng hoang
soi tiếng ếch quê đang thều thào vô vọng
ngọn lửa trắng đêm thả về biển lộng
mỗi hồn oan sóng nước vong thân …
chính anh thắp lên, cũng chính anh thổi dần
từng ngọn tắt, duy chỉ chừa lại một
hôm nào vui em cong môi thổi nốt
ngọn nến hồng anh hằng gọi - tình yêu
ĐCĐ