biết là thế
Biết chẳng thể, nhưng sao lòng vẫn thế
Đêm vẫn mơ, trí vẫn nhớ người thơ
Dẫu không duyên dẫu không nợ bao giờ
Vẫn rung cảm những nhạc lòng tha thiết
Biết chẳng thể, hồn vẫn mong da diết
Được chi đâu, ngòai những xót xa đau
Được chi đâu, những khao khát buổi đầu
Thủy tinh vỡ, khi nào lành vẹn được
Biết chẳng thể, hỏi lòng sao ao ước
Chuyện mây cao, ai với hái, làm mưa
Ngút ngàn xa, em trở lại hay chưa
Chim hải yến, bãi biễn nào xăm vút
Biết chẳng thể, nước mắt buồn rơi lụt
Gối chăn đêm sao đẫm ướt đêm qua
Hay trời mưa hay nước mắt lệ nhòa
Biết chẳng thể, nhưng vẫn hòai như thế