người mẹ điên
Em kể anh nghe một chuyện buồn
Trần gian có lắm cảnh đau thương
Một sáng mùa đông Mẹ ngồi khóc
Ngoài hiên một bóng lá khô buông...
Mẹ ngồi xõa tóc bên dòng suối
Kể chuyện xa xưa thuở đất trời
Khóc, cười mẹ nói trong mê sảng
Người ta cho biết Mẹ điên rồi
Chỉ nhớ một người gọi trên môi
Bạn hữu, người thân mẹ quên lời
Mẹ gọi tên Cha rồi nấc nghẹn
" Hẹn nhau kiếp khác gặp nhau thôi"
Mẹ ôm con trẻ ra khấn nguyện
Thắp nén hương mãi tiếng van nài
Mẹ xin được thấy hình hài ấy
Là Cha thân xác đã xuôi tay
Đường trơn Mẹ ngả không ai đở
Như nắng chiều buông cuối chân ngày
Thì thào Mẹ nói lời ly biệt
Con thơ xin để xóm giềng nuôi
Người mẹ điên còn chút tàn hơi
Gọi tên con rồi đi vĩnh viễn
Mẹ nhắm mắt máu còn ứa miệng
Phẩn uất lòng thành những bi ai
Câu chuyện xưa còn thật là dài
Nhưng đau lòng quá...ngày sau kể tiếp
Lệ Tím