khóc người xưa
Ừ thì em khóc người xưa
Xác thân rủ xuống chỉ vừa tiếng rơi
Đạn bay một khắc anh ơi
Không gian nhuộm máu một đời chiến binh
Thiên thu một tấm gương trinh
Hy sinh chẳng thiết đời mình ra sao
Cúi đầu chào đấng anh hào
Thân anh nằm xuống tô màu tương lai
Người xưa trải mảnh hình hài
Hôm nay em mới có ngày yên vui
Tạ ơn cát bụi bên trời
Trong em đôi mắt giọt rơi đầm đìa
Ừ thì một mảnh trăng khuya
Nửa soi quê Mẹ, nửa chia dòng đời
Hồn anh vẫn sống anh ơi!...
Trên cao một dãy mây trời là anh
Lệ Tím