chuyện tình
Vui buồn cợt nhả vần thơ Bỏ vài câu chữ vu vơ buông lời Rồi xem thơ ấy có người Cười thầm trong bụng rõ loài… Vô duyên Chuyện người ván đã đóng thuyền Luyến thương một chữ hão huyền ước mong Nặng lòng cả khối đèo bòng Đong đưa rồi vướng vào vòng quẩn quanh… Rành rành đau ả khổ anh Xanh xao cả giấc mộng hành giữa đêm Niềm thương nỗi nhớ không tên Bên trời phương ấy lửa đèn tối chăng Chẳng hay đằng ấy phải lòng Nắng mưa thờ thẫn bên song đứng chờ Thơ người vàng mộng êm mơ Thơ người gió lửa bão vừa mới qua Mà ta thì cứ ngẩn ngơ Nhớ người hay nhớ vần thơ hỡi người!