chừa một nửa cho em về gối mộng
Ôi chốn cũ dư âm thuyền viễn mộng
Ánh trăng buồn mặc sóng cuốn mây trôi
Bến bờ xưa còn hằn dấu em tôi
Tan phiên chợ áo bay đường phố vắng
Em tôi trước gót chân mềm trong nắng
Mà mùa mưa cứ trắc trở giăng đầy
Ướt mi cong tôi tiếc cả đôi tay
Không che đủ cho em khung trời diễm mộng
Ôi chốn cũ dư âm tình vượt sóng
Bóng tà dương khuất núi băng ngàn
Thuận tay chèo xa sóng nhịp tay đan
Xua đuổi mãi dòng đời duyên tâm ngộ
Xa bến nhớ nắng không vàng hương phố
Bởi vì em vội bỏ bến xa đời
Thu tàn mau cỏ rối vướng mây trôi
Lá rơi rớt cụm u buồn tuế nguyệt
Ôi chốn cũ dư âm lời tiễn biệt
Những cung sầu đầy nhịp thở xa nhau
Bến chơi vơi giọt nước ấy tan màu
Khoảnh khắc đó mộng mơ chừ có đủ
Đông khoan đến lòng tôi chưa ấm đủ
Mà mộng mơ Thu đã cướp đi rồi
Giấc mơ hoa suốt mùa Hạ lên ngôi
Chừ hương phấn riêng tây sầu vạn cổ
Ôi chốn cũ dư âm đời vọng đổ
Dáng hoa xưa vóc nguyệt thấm cung đàn
Bước âm thầm khăn áo phủ tay ngang
Dấu hội tụ miên miên dòng vọng tưởng
Đời trăm lối xua lòng người muôn hướng
Xa ngàn xa còn vẳng tiếng mưa về
Tôi giăng tay che khuất bóng sơn khê
Chừa một nửa cho em về gối mộng.
Tuệ Tâm