còn đâu hơi tất bật ở bên đàng
Nói chuyện với mình mình không thôi cũng mệt
Còn đâu hơi tất bật ở bên đàng
Còn đâu lời khoan nhặt lúc thu sang
Để lá thấm vàng thêm từng bước ngọc
Trăm năm nữa gió có lùa qua tóc
Thì cũng xin những lọn tiếc thương đời
Ngàn năm sau sẽ góp nhặt thơ rơi
Tạ ơn đủ những tơ tình vay mượn
Về ở trọ giữa muôn ngàn gió chướng
Nói không ra tỉnh lặng chốn muôn trùng
Dòng bất tuyệt cũng thoảng chừng lúng túng
Nguyệt cầm kia còn thậm thụt qua sông
Tuệ Tâm