ước gì...
Gặp nhau hết nỗi ngậm ngùi
Nhìn nhau hoà vỡ niềm vui trong lòng
Nhớ nhau đêm ngóng ngày trông
Cùng nhau mây gió thong dong bốn mùa
Mây ơi gió nhớ năm xưa
Mây thường đuổi gió đong đưa lời tình
Gió sợ quá cứ làm thinh
Lang thang đi trốn, mây rình ngoài sân
Một hôm đánh bạo đến gần
Thấy thương mây quá gió tần ngần... hôn
Thế là từ đó... mất hồn
Thế là từ đó bồn chồn nhớ mong
Mây ơi giờ có biết không
Tại mây nên gió... rối tung thế nầy
Chiều buông trên bến sông đầy
Gió buồn lặng ngắm bóng mây chập chờn
Sông sâu mây nước, sóng vờn
Thò tay gió khuấy, mây hờn tan mau
Đôi ta biết đến thuở nào
Sớm khuya khắp nẻo có nhau trong đời
Trúc Giang