về đi anh!
      
      
      
      
        Em sẽ nhóm cho mình lại một niềm tin 
Một tiếng cười, một nỗi vui từ những điều bình dị 
Em sẽ nhớ về anh, anh nhé! 
Để biết cuộc sống này còn ý nghĩa biết bao 
  
Về đi anh, mang tha thiết ngọt ngào 
Mang cả dấu phong trần trên con đường anh bước 
Vẻ bất cần, hay những lời ngang ngược 
Cứ thoải mái phô bày cho đông cóng vì anh…  
  
Dẫu đường phố mùa này, cây bớt chút màu xanh 
Dẫu gió cứ thản nhiên sêu vào trong cổ áo 
Thì cứ mặc mùa đông, tay trong tay ta dạo 
Cũng sẽ ấm vô cùng khi ánh mắt chạm nhau 
  
Về đi anh, ôm mây trắng ngang đầu 
Ôm sông nước đôi mùa rưng rưng ngóng đợi 
Ôm góc phố, hàng cây, những con đường chưa tới 
Ôm vòng tay đang khát một vòng tay… 
  
Về đi anh, khuya khoắt của một ngày 
Xô nỗi nhớ trong lòng thành trăm con sóng nhỏ 
Nghe đêm rú gào giữa muôn trùng sóng vỗ 
Thanh âm dội tứ bề, cứ tha thiết gọi tên…