một chút tâm tình cuối năm
Bóng chiều tắt ...
Gió lành lạnh tim mình se sắt nhớ
Lòng xôn xao ngóng đợi bước ai qua
Ngoài vườn cây... đêm bao trùm sắc lá
Một chút gì vừa ấp áp vừa xa
Ngày đã hết...
Em chợt thấy bàng hoàng ...sao nhanh quá!
Rồi thẩn thờ muốn níu lại thời gian
Không phải vì em sợ phai màu má
Tại lòng em đau xót cách xa anh
Đêm đến rồi...
Em lặng lẽ nhìn chung trà quyện khói
Hương thoảng thơm ẩn hiện bóng hình anh
Vẳng bên tai giọng thì thầm âu yếm
Chờ anh về cùng ngắm ánh trăng thanh
Lời ước hẹn...
Em vẫn nhớ và từng giây vẫn đợi
Kìa bước ai dẫm nhẹ lá ngoài sân
Qua Cầu Mơ và đã đến thật gần
Em vội vã choàng tay chuyền hơi ấm
Anh có biết...
Trời về khuya nơi nầy nghe lạnh lắm
Nhấp chung trà cho ấm lại đi anh
Kể em nghe ...Trăng ngày xưa huyền thoại...
Chị Hằng Nga có mơ được mộng lành???
Một chút nữa...
Mình cùng nhau dạo phố ngắm trời đêm
Hồ Chung thủy, cốc cà phê ngọt đắng
Nghe đậm đà đủ hương vị ...dịu êm
Và chất ngất buồn vui quanh cuộc sống
Nếu anh thích...
Rồi hai đứa mình đêm nay thức trắng
Ngồi bên nhau tâm sự suốt canh dài
Vẫn không cạn tâm tình em ấp ủ
Gởi về anh trọn vẹn trái tim nầy...
.....
Trúc Giang