mặt trời vẫn ở đó...
Đêm đen đúa thì bình minh cũng đến
Ngày reo vui thì ngày cũng sẽ tàn
Vì không ai níu giữ được thời gian
Từng ngày qua, hiện tại thành quá khứ.
Đúng hay sai, cố quên hay gìn giữ
Việc đã làm, nền tảng định tương lai
Do chính ta chứ chẳng phải tại ai
Hãy can đảm đối diện cùng thực tế.
Là phàm nhân sống cuộc đời trần thế
Tham, sân, si ... bén rễ ở trong người
Đã vào đời phải chấp nhận cuộc chơi
Điểm then chốt là biết điều mình muốn.
Nếu chia tay sẽ làm người phiền muộn
Thì gom chi đá gạch dựng tường ngăn
Tự xây cầu để đón rước khó khăn
Có phải chăng đang làm điều nghịch lý?
Người sẽ bảo con tim không lý trí
Chuyện đến đi cũng do bởi nhân duyên
Thế thì thôi xin chớ có muộn phiền
Chưa biết "muốn" thì làm sao biết "giữ"!
Điều ước nguyện, gói gởi vào vần chữ
Lời của tim đã khắc đá thiên thu
Thân và sơ đang lạc cõi sương mù
Vén màn sương, là do người quyết định.
Cho riêng ta, ba nhân ba là chín
Rất rõ ràng, một cộng một bằng hai
Chuyện nhân gian khác với chuyện liêu trai
Khác sở nguyện làm sao đi chung hướng?
Không ước muốn sẽ làm người cao thượng.
Là thế nhân chẳng mơ chuyện vá trời
Liệu sức mình phải ngưng chuyến ra khơi
Vì giông bão sẽ vùi chôn tất cả .
TTL