tôi về ôm nỗi đau riêng
Kiếm cung vứt ở vệ đường
Nhân duyên gẫy gánh dặm trường đa mang
Anh thư khách phận hồng nhan
Xuân xanh gởi ánh trăng tàn ngoài hiên
Tôi về ôm nỗi đau riêng
Bể dâu mấy cuộc truân chuyên đổi dời
Nước non chia cắt một thời
Tìm đâu dáng dấp nụ cười nguyên sơ
Trãi qua binh biến, ai ngờ...
Muộn màng treo giữa hững hờ gió sương
Phong trần theo gót chân vương
Phấn son đà nhợt môi hường lòng hoa
Ngồi đây ôn lại xót xa
Cung đàn lỗi nhịp thế mà ly tan
Sơn hà, thành quách điêu tàn
Vó câu lạc phách sầu mang mang sầu
Tôi về tủi phận nghẹn ngào
Hoàn kiếm cung, trả chiến bào cho ai...?
Quần thoa nào phải râu mày
Trả cho tôi nét trang đài - thời gian!
8-3-2007