nhớ
Em vẫn về qua lối nhỏ ngày xưa
Để tìm chút dư vị ngày yêu cũ
Anh chỉ còn là vệt màu quá khứ
Cũng đành làm người lạ xa lắc lơ
Không còn đá sỏi trên con đường trăng mờ
Không cơn mưa, không nổi buồn tạm trú
Chỉ còn em mang cuồng phong baõ vũ
Đứng lạnh lùng như cổ thụ trứơc hiên
Anh lẫn khuất, sao em còn đối diện
Với thương đau, với cay đắng ngọt ngào
Ngưòi tàn nhẫn nên ngưòi đâu tưởng tiếc
Ngoảnh mặt đi làm ngưòi lạ đành sao
Em vẫn về nơi chốn cũ nhớ nhau
Dẫu đơn phương, dẫu mình ên khắc khoải
Tiếng dế kêu trong đêm trường vẳng lại
Nghe não nùng dư ảnh buổi chia tay
Nữa đêm rồi em lang bạt trên con phố dài
Lạnh run người, gió thời gian ngựơc hướng
Dường như anh cũng cùng ai ngược đường
Em mừng gọi, sao anh không dừng bứơc
Có lẽ là em đang mê sảng
Nên không còn ý thức để nhận ra anh
Thà không quen, làm ngưòi lạ cũng đành
Nhưng đã lỡ...anh ơi, em vẫn nhớ....
21-4-2005