bông bần màu tím
Sương sớm còn vương mấy ngọn bần
Chờ tia nắng mới đến vui chung
Xuồng ai theo nước trôi thờ thẩn
Chở nặng tình ta với nước sông
Tiếng mái dầm ai khe khẽ reo
Nghe lòng như thể muốn về theo
Màu hoa bần tím trong thương nhớ
Đơn giản loài hoa một kiếp nghèo
Đêm về đom đóm vui đèn hội
Soi sáng bờ sông buổi hẹn hò
Lá reo nhè nhẹ như mời gọi
Cho lòng rung động mấy vần thơ
Những chiều mưa lạnh sông êm chảy
Những lá bần khô tựa chiếc ghe
Về đâu bõ bến sông thân thuộc?
Buồn khổ lòng ai nỗi đợi chờ?
Đêm nay trăng sáng bên sàn nước
Chim lẻ buồn kêu đến não nùng
Như tưởng ai về sau xa cách
Để mình chia xẻ nỗi vui chung
Chiều nay bỗng thấy tương tư nhẹ
Thơ thẩn theo mây để gởi lòng
Nhớ phương trời ấy xa vời vợi
Hoa bần màu tím có buồn không?
Huỳnh Ngọc Diêu
11-2006