ngây thơ vô số tội
Ngây thơ lắm, nhưng sao yêu quá đỗi
Hồn đơn sơ như tờ giấy trắng tinh
Cả người như đang tỏa nhẹ hương tình
Anh ngây ngất vùng trời mơ say đắm
Mỗi ngày qua, hương hoa thêm sắc thắm
Tháng Hạ về rực rỡ khắp muôn nơi
Em đến đây, áp vào ngực, bồi hồi
Nghe xúc cảm reo loạn cùng nhịp đập
Như ngày đó em vội vàng hấp tấp
Ngã vào anh trước cửa lớp năm xưa
"Dạ... Dạ anh... Em xin lỗi!" nhớ chưa
Em ấp úng, ngây thơ vô số tội
Thương em lắm, sao lòng yêu quá đỗi
Hồn bâng khuâng từng lúc nhớ em ghê
Buổi chiều nao, hồi hộp bước theo về
Trông mái tóc trầm hương bay trong gió
Lê Phong Trần