áo trắng ngày thơ
ÁO TRẮNG NGÀY THƠ
Nắng ghen tuông với muôn giận dữ
Trời giật mình do dự hồi lâu
Hàng cây đứng đợi trở sầu
Gió gieo niềm nhớ buông câu hẹn hò
Ngày đỏng đảnh so đo khép nép
Sợi tóc dài chẳng kẹp , dây thun...
Thả trôi lấp lửng nhớ nhung
Muôn câu tình tự dè chừng êm đưa
Thuở tinh khôi em vừa mới lớn
Hương dậy thì lởn vởn đâu đây
Áo trắng bay , áo trắng bay...
Ngày xưa đi học đan cài nhớ thương
Ai liếc mắt sân trường in bóng?
Nhốt ở bờ khát vọng du dương
Ngày em xí xọn lược gương
Mơn ru mái tóc vấn vương một đời
Nhắn lá phượng đừng rơi vội vã
Tiếng ve sầu mùa hạ chậm nhanh
Loanh quanh, mỏi mệt , loanh quanh...
Chân ai gõ bóng độc hành chân ai?
Thời áo trắng anh hay nhìn trộm
Triệu ngôn từ dí dỏm , mở ra
Hỡi em dáng mỏng thướt tha!
Bây giờ , chân đã vội xa nghìn trùng ?
Ngày 18/8/2021
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 366 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|