sợi tóc
Tặng nhau chi mớ bòng bong?
Khéo đem”sợi tóc” cột lòng người ta
Hai đầu khoảng cách bao xa
Ví bằng sợi tóc, liệu qua đến bờ?
Trách thầm câu chử ỡm ờ
Để chồng giấy trắng thành thơ mất rồi !
Gío tung lòng cũng rối bời
Vô tình lay động khoảng trời bình yên
Đêm sâu còn nợ sách đèn
Hồn thu đã khép, cài then cửa lòng
Buồng tim một khoảng trống không!
Nụ cưòi hàm tiếu len trong nỗi buồn
Lá thu rụng cả xuống đường
Ngõ vào đã vắng, vôi tường đã rêu
Có người rón rén bên chiều
Tay cầm”sợi tóc” buộc liều vào nhau.
(Xin tặng một người....)