hạt tình ảo
Ta sợ quá, những hạt tình
Gieo trồng hoa ảo, cây si tâm mờ
Để cho con nước lạc bờ
Sao giăng đầu núi não nề mưa tang
Ta sợ quá, tiếng yêu vàng
Trên vành môi bạc miên man hẹn thề
Như mây vắng gió trưa hè
Ngẩn ngơ chẳng biết đi về nơi đâu
Ta sợ quá, cánh thư sầu
Vần thơ bỡ ngỡ, đổi mầu sương thu
Treo đầu sóng bạc lạnh mù
Trút bao hạt lệ phù du đoạn trường
Ta sợ quá, tấm lòng thương
Chưá đầy bọt nước Sông Tương hoa bèo
Chữ lòng con rối bồng theo
Mơ thành phố ảo, thuyền chèo đầu non