nỗi niềm
Ai có xa quê xa đất
thẩn thờ thương cảm từ nơi rất mật.
nỗi khắc khoải nhớ mông lung!
mong ngày về ôm lấy đất mà hôn...
bỏ nhung nhớ, quên đời hanh hao phiêu dạt.
Người tha phương lang bạt,
nhìn bóng trăng ngỡ đó chốn quê nhà
vì đêm xưa chốn đó dưới trăng tà
thong dong bước
bóng trăng hòa cây cỏ
Kẻ yêu quê gặp nhau buông lời ngỏ
Lời tự tình cùng trăng gió quê xa
Để suốt đời quê vẫn ở trong ta
Đầm và ấm
Lời tình ca quê đó!