mười năm, hai mười năm trôi
MƯỜI NĂM, HAI MƯƠI NĂM TRÔI
Mười năm, hai mươi năm trôi
Em vào mưa gió rã rời đời anh
Lâu đài sương khói mong manh
Vỡ đôi chiếc lá lìa cành xác xơ
Mười năm sóng vỗ vô bờ
Dã Tràng xe cát ngẩn ngơ bốn mùa
Cơn đau vọp bẻ sớm trưa
Rơi ra trăm mảnh đong đưa đất trời
Mười năm, hai mươi năm trôi
Ngày xanh mòn mỏi phai phôi nắng vàng
Tiếc thời hoa mộng mơ màng
Ăn sâu đáy mắt thênh thang lối về
Gió trăng một thuở đề huề
Em đi xóa dấu chân quê nghìn trùng
Trách ai ngoảnh mặt quay lưng
Tháng năm chiếc lá cuối cùng thoáng rơi
Mười năm hai mươi năm trôi
Dường như ta đã cạn lời với nhau
Thềm xưa cây cỏ chiêm bao
Giật mình trở gió tình xao xác mùa
Mười năm chiếc bóng thoi đưa
Tình yêu từa tựa trò đùa ngẫm xem
Ngày 22/8/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 126 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|