còn nhớ...còn thương
Con tàu khi đã rời khỏi sân ga
Chỉ để lại những vệt đen khói toả
Bao tâm sự như từng toa xe hoả
Chở nặng đầy trăm nghìn mối ngổn ngang
Biết người có còn nhớ còn thương
Bởi em chỉ là hạt bụi sương trên áo
Sẽ tan ngay không như con lốc bão
Hay bao người con gái đang vây quanh
Từ nơi này thương nhớ mãi về anh
Nhưng...em vụng về...loanh hoanh không dám
Chỉ âm thầm gửi anh những hoài cảm
Ước mơ lòng...mà người con gái hằng mong
"Biết có còn ai để nhớ thương" không?
Câu này dành cho ai...anh hay em đó?
Từ lâu rồi hình như mình đều rõ
Nhưng...do anh ngại ngần hay em quá ngu ngơ...