bến xưa
Khi vàng lá rụng lụa là sông
Một chiếc thuyền thơ đợi cuối dòng
Lững thững mây chiều bao luyến nhớ
Xôn xao sóng nước bấy chờ mong
Anh về gió nhẹ đưa hương thắm
Nắng dịu tơ vương níu gót hồng
Liễu biếc nghiêng mình chao ý thẹn
Hoàng hôn đứng lặng cũng vời trông