vần thơ chưa gửi
Thơ này chưa biết gửi cho ai
Anh viết với màu nắng nhạt phai
Và với cơn say tình vật vã
Của người khờ dại nhất trần ai
Thơ đầy gió lạnh của ngày đông
Từng chữ cô đơn se sắt lòng
Anh viết xuống lòng đường kỷ niệm
Cho xe cán nát áng thơ hồng
Chiều nay tuyết phủ ngập bài thơ
Vùi lấp nỗi buồn với ước mơ
Và cả cuộc tình vừa mới chết
Anh đi trời đất bỗng bơ vơ