gọi hoa thức giấc
Cội hoa đó ngủ mê trong nắng
Anh qua đường thinh lặng tháng giêng
Vai mang nhẹ thoáng ưu phiền
Mùa đông còn lại cõi riêng ghé vào
Như có sóng lao xao trí nhớ
Vỗ về từ một thuở trăm năm
Tình xưa chưa vội đi nằm
Mà lòng đã xuống điệu trầm vần thơ
Trong thơ gặp bất ngờ hạnh phúc
Kỷ niệm về chen chúc yêu thương
Gửi em làn gió vấn vương
Cho hoa thức giấc giữa đường xuân sang