hư vô
Nỗi buồn theo giọt nước ra khơi
Chìm xuống biển sâu rửa sạch đời
Đến từ đâu cuối về nơi đó
Có nắng cùng hoa cạn tỏ lời
Không sắc không hương chỉ làn gió
Vụt bay khắp nẻo mọi con đường
Gôm cát vàng xây thành thân thể
Một ngày bỗng chốc hoá tan hoang
Cất tiếng khóc vơi nỗi buồn vô tận
Giọt lệ rơi sầu còn mãi miên man
Ôi! nhân thế gieo chi tình lận đận
Cho ngàn năm ngang trái phủ phàn.
17/08/3/2008
Bạch Vân Nam