Poem logo
Poem logo

chuyện tình yêu cổ tích

Tác giả: Bạch Vân Nam
******

ngồi đây anh kể chuyện xưa
có đôi trái gái chiều mưa khóc buồn
tình yêu có cội có nguồn
bao ngàn năm trước theo guồng thời gian
chuyện kể rằng:

ngày xưa con gái chỉ một mình
buồn đau chưa biết tươi xinh sớm chiều
thời này chưa có tình yêu
quay tơ, bắt bướm, thả diều, hái hoa
tuổi xuân trẻ mãi không già
đẹp như tiên nữ Hằng nga trên trời
má hồng, mắt đẹp sáng ngời
đôi môi đỏ thắm gọi mời bướm ong

một hôm
ngoài sân nắng ấm trời trong
bỗng dưng sấm chớp gió giông ầm ầm
trên mây xuất hiện ông thần
trên tay đứa bé chân trần cỏn con
ban đầu là đứa tí hon
thích nằm dưới đám cỏ non chơi đùa
phớt qua một trận gió lùa
sấm ngưng nắng ấm mây ùa nhau tan
dỗ về con nhỏ nhẹ nhàn
dạy cho cuộc sống trần gian làm người
hôn lên vầng tráng thần cười
dặn dò con hãy cứu đời giúp ta
lần đầu chàng mới đi xa
lên non xuống biển xuyên qua núi rừng
ngày kia mỏi gối chân dừng
xanh xanh dưới lá tưng bừng bướm ong
hiếu kỳ chàng bước một vòng
thấy nàng thiếu nữ dây hồng thắt lưng
hai người kẻ lạ người dưng
trong lòng như đã sống chung bao giờ
thương chàng quạnh quẻ bơ vơ
nên cho nương lại để chờ tin cha
một thời gian đã trôi qua
tình yêu trai gái hiện ra trong nàng
nết na thuỳ mỵ dịu dàng
gần nhau tấm vách mơ màng đêm đêm
mây trôi nước chảy êm đềm
hai người cũng đã ấm êm gia đình
Ngọc Hòang nổi trận lôi đình
xa xa binh lính thình lình hiện ra
mặc chàng cầu khẩn thiết tha
nhưng nào có thấu lòng cha đang hờn
mất chồng nàng quyết chí không sờn
nuôi con khôn lớn cô đơn chờ chồng
hỏi rừng hỏi núi biết không ?
chàng lâu chưa đến cho lòng nhói đau
tóc đen từ đó bạc màu
trong đôi mắt biếc truông trào lệ rơi
một hôm mưa gió tã tơi
thân tàng liễu yếu trút hơi sao cùng
hẹn nhau âm cảnh tương phùng
thân này luôn giữ thuỷ chung muôn đời
thương người thiếu phụ mưa rơi
tiễn người một kiếp tàn hơi đợi chờ
trên cao mây trắng lờ đờ
lòng chàng heo hắt rối bời ruột gan
tìm đường trốn xuống trần gian
gặp ngượi vợ trẻ con ngoan chốn này
mãi tìm dưới bóng hàng cây
mộ hoang năm cũ nằm đây thân chàng
xót thương én nhạn lìa đàn
trời cho tác hợp tình vàng khiếp sau
khi xa thì lệ tuông trào
gần nhau vai tựa ngẹn ngào xốn xao
hết ngày lận đận lao đau
trọn đời trọn kiếp yêu nhau không lìa
sống một dạ chết không chia
trần gian từ đó luật kia muôn đời

***
Nghe xong không nói nên lời
đừng như tình đó xa rời tan thương
Nhìn kia giọt lệ còn vương
từ nay ta hãy là gương chung tình


***
2005

Bạch Vân Nam

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm