em cũng đã...
Em cũng đã...
gom muôn vàn hạt nắng
Kết lại thành khoảng lặng của riêng mình.
Lơ đãng ngồi chờ những sớm bình minh...
Loanh quanh mãi những vòng hoàng hôn tím !
Em cũng đã...
nhặt mùa về ngọt lịm.
Dệt thành thơ cho tim được dịu dàng
Bước ngập ngừng trên những nẻo Thu sang...
Nghe xao xác lá vàng...
mà vui lạ !
Em cũng đã...
đã ửng hồng đôi má...
Khi gió về hôn nhè nhẹ bàn tay
Kìa mây bay...
hay làn tóc em bay ?
Trời xanh quá, mà ước mơ...vời vợi !
Em cũng đã...
mở dần trang thơ mới
Để mơ hồ một chút đợi mong manh
Đời có phải...
có phải thế...không anh ?
Qua nhanh quá, mà mình thì đứng lại !
...
Ta mong ngóng...
rồi chờ chi...
chờ mãi ?