một chút nhớ
Nhớ nhiều anh sợ nắng không tươi
Gió sẽ xô mây xám cả trời
Sợ góc hoang vu đầy lá úa
Sợ hồn anh lạc chốn xa xôi
Nàng thơ thích dạo vùng hư ảo
Đã kéo anh vào giấc mộng xanh
Khi hết mùa thu anh thức dậy
Chập chờn mấy sợi nhớ mong manh
Mấy mùa thu nữa anh còn nhớ
Chỉ một chút thôi chắng dám nhiều
Vừa đủ cho thơ vương sắc tím
Những chiều mây lặng gió hiu hiu