tháng tư và nỗi nhớ...
Tháng tư bên nhà no tròn hạt nắng
Ở xứ người còn dày đặc mù sương
Khiến cho tâm tư man mác lạ thường
Và bất chợt vu vơ...buồn...vô cớ...
Tháng tư đến biết bao là nỗi nhớ
Nhớ nhiều về một thuở cuả ngày xưa
Nhớ Nha Trang, bãi cát, với hàng dưà
Mới thoáng đó bây chừ nghìn xa cách...
Tháng tư và nỗi nhớ...hằn khuôn mặt
Biết ngày nao có thể gặp lại nhau
Anh với em tình vưà chớm đã sầu
Chưa kịp nói một câu đành ly biệt
Tháng tư có một chút gì nuối tiếc
Nhấp chén quỳnh tiễn biệt kẻ đi xa
Hồn lâng lâng nưả tỉnh nưả say ngà
Bởi men cay hay mặn mà biến mất...?!
Tháng tư đến sầu dâng cao chất ngất
Nhớ quê hương ánh nắng ngập ngoài sân
Nhớ con đường, hàng phượng vỹ, người thân
Thoáng ngậm ngùi...bâng khuâng...hồn nghiêng ngã
Tháng tư...tình cũng dường như...xa lạ...?!